22/1/10

[Thơ # 17] Những kỷ niệm



Người lãng mạn thường có nhiều kỷ niệm
Cả chuyện vui nhưng cũng lắm chuyện buồn
Một
hai
ba
bốn
năm
cũng có lúc lệ tuôn
cũng có lúc ngậm ngùi khi nhớ lại
cũng có lúc thấy mình thơ dại
rồi cũng nhủ lòng, nhờ đó mà lớn hơn

Những kỷ niệm không trơn
như rêu xanh, một nhà thơ từng viết
những kỷ niệm chỉ có tim mình biết
tim mình yêu, tim mình thức những bồi hồi

Những kỷ niệm khi là rất xa xôi
Khi thật gần
một
hai
ba
bốn
Khi em lớn em ngẫm về biển rộng
Em là cánh buồm vẫn đỏ thắm ngoài khơi
Kỷ niệm nhìn em, bất giác mỉm cười
một
hai
ba
bốn
vẫn dần trôi
ngày tháng

Đoàn Minh Hằng

[Thơ # 16] Bữa tối



Ro ro ro tiếng máy điều hoà
Lách tách tách ngón tay trên bàn phím
Khúc khích tiếng cười đùa đồng nghiệp
Reng rinh reng điện thoại
....không gọi cho mình

Sáng ăn xôi
tối lương khô
cùng lipton, trà Kozy hay nước lọc
Một tay lướt bàn phím lọc cọc
tay kia bận việc ăn uống rồi

Chỗ ta ngồi
có bình hoa tươi mầu xanh như mầu áo
chong chóng giấy tự tay làm như hình tượng ảo
gọi gió về văn phòng em ơi

Ước mai sau khi lấy chồng rồi
Về nhà sớm, bật bếp ga, tíu tít
tiếng xèo xèo của thịt
lách tách nước sôi
leng keng xong nồi
khúc khích cười đùa (chồng em, còn ai nữa )

Bàn ăn, ngọn nến hồng lung linh ánh lửa
Đương nhiên rồi, sẽ có hoa tươi
Quạt gió thay chong chóng
đùa tóc em thổi sang chỗ anh chồng ngồi
Ừ, giá mà em biết chơi piano
đương nhiên sau bữa ăn hai bàn tay sẽ trên phím nhạc

Nhưng mà ai rửa bát?
Thôi, chẳng tưởng tượng nữa đâu
Công việc đang ngập đầu
Ừ, nhưng mà vui nhỉ.

2005
Đoàn Minh Hằng

[Thơ # 15] Những hàng cây kể chuyện tình yêu



Em vẫn nghe hàng cây xanh lá
Đang thì thầm kể chuyện tình yêu
Em vẫn nghe tiếng nồng nàn mùa hạ
Thương tâm hồn lạc bước phiêu diêu

Em vẫn nghe hơi thở của buổi chiều
Khi hoàng hôn rơi trong đáy mắt
Có ánh nắng nghiêng nghiêng qua nét mặt
Hỏi thăm người ngồi lặng lẽ suy tư

Em đã nghe được những gì ư?
Nghe những tiếng thì thầm trong sâu thẳm
Những tâm hồn dẫu xa mà gần lắm
Nếu một ngày đồng điệu gặp được nhau

Em còn nghe được cả những sắc mầu
Của tình yêu, tương lai và hạnh phúc
Những hàng cây ban đêm mầu xanh lục
Vẫn thì thầm kể chuyện tình yêu

Đoàn Minh Hằng

[Thơ # 14] Xuống phố tháng tư



Những cô gánh hàng hoa thong dong từng ngõ nhỏ
hoa loa kèn từng bó
ngập tràn phố đông
Tháng tư hết bão giông
Tháng tư loa kèn ngập phố
Tháng tư em không muốn nhớ
Chuyện buồn đã qua
Cũng không dám mua hoa
Chỉ lang thang và ngắm
Tháng tư trời xanh lắm
Phố cổ vẫn đông
Lá bàng đỏ ối trong lòng
Rơi nghiêng trong từng giấc ngủ
Tháng tư nhắn nhủ
mùa qua
chiều qua
người qua
rằng hoa còn nở
gió qua phố miên man mùi hương nhưng nhớ
một tháng tư chưa bao giờ đến của riêng mình
Tháng tư
ngồi đợi bình minh

Đoàn Minh Hằng

[Thơ # 13] Tặng cho tháng tư


Tháng tư loa kèn trắng
Ngập tràn nắng
Mùa yêu thương
Tháng tư lòng vấn vương
Mầu hoa cũ
Nỗi buồn cũ
Bài hát xưa vẫn còn nhắn nhủ
tình yêu trắng ngần
như hoa riêng của tháng tư
Gói ghém ưu tư
Em ngồi đợi nắng
Dẫu đường xa lắm
Nắng vẫn còn lung linh
Yêu tháng tư cho riêng cuộc tình mình
lung linh
lung linh.....

Đoàn Minh Hằng