Con người ta cuối cùng rồi ai cũng đến được bến bờ của hạnh phúc.
4/3/10
[Thơ # 18] Viết trên đường lên Fanxiphang
Đường lòng vòng như lòng em Làm sao anh hiểu nổi Núi trập trùng như hỏi Có phải là tình yêu Mây vương vấn thật nhiều Cũng đành bay theo gió Ước gì em là cỏ Êm đềm ngủ trong sương Có nụ hoa ven đường Nở bừng trong nắng sớm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét