10/5/10

[Thơ # 24] Thật




Một hôm tôi chìm xuống
Ở một nơi rất chìm
Trên cao miền xa thắm
Biêng biếc mầu tiếng chim

Thế gian bao la quá
Muốn đưa nét bút dài
Quệt lên trời xanh thẳm
Một vạt mầu nắng mai

Nếu bay cao hơn chút
Lại muốn tô thêm mầu
Nhưng lỡ bay cao quá
Chẳng thấy mặt đất đâu

Một hôm tôi ngồi lặng
Mình tôi với căn phòng
Lòng chôn nơi đất phẳng
Cho tâm hồn trên không

Đoàn Minh Hằng

Không có nhận xét nào: