27/12/09
[Thơ # 1] Hà Nội trong tôi
Hà Nội trong tôi
Là những phố dài đầy bụi
Đi xe máy không thể nào chịu nổi
Phát ốm vì bụi khói ô tô
Hà Nội trong tôi là những bờ hồ
Dầy kít các đôi yêu nhau không còn nơi nào cho tôi hóng gió
Hồ Gươm tuy nhỏ
Cũng là nơi cho bao kẻ xa nhà sống kiếp bơ vơ
Lang thang giữa phố phường chẳng thể làm thơ
Bởi những cô hàng rong mặt sạm đi vì nắng
Chợ người dài dằng dặc
Những đứa trẻ vật vờ móc túi tại bến xe
Hà Nội trong tôi là những đêm hè
Muốn cầm gậy đập tan ô cửa nhỏ
Ước mình được như ngọn gió
Bay lên trời ngủ giữa những vì sao
Ban mai Hà Nội lao xao
Chợ buổi sáng bên cầu Long Biên nhộn nhịp
Người nông dân với gánh hàng kĩu kịt
Rau đổ về thành phố một mầu xanh
Thôi lại ước ta là ngọn gió lành
Xua tan đi giọt mồ hôi nặng trĩu
Trên trán những con người mới ban mai đã vô cùng bận bịu
Trên những khuôn mặt người hối hả lúc vào ca.
Đoàn Minh Hằng
26.5.03
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét