27/12/09

[Thơ # 2] Hà Nội của tôi




Hà Nội trong tôi là quán nước chè xanh
Của bà cụ gom tháng năm ngồi bên hè phố
Gió đi qua nhẹ nhàng như hơi thở
Phố nắng vàng xao xác lá rơi

Hà Nội trong tôi là cổng trường học đông người
Nơi góc tường rêu phong có bác ngồi khâu giầy vải
Nắng vàng chạy mãi
Theo gót hài của cô bé nữ sinh

Hà Nội trong tôi là những sớm bình minh
Những tiếng rao trong veo tan vào sương trong từng con ngõ nhỏ
Cả những đêm khuya khi mùa trở gió
Tiếng rao vẫn ngập ngừng khắc khoải giữa lạnh băng

Hà Nội trong tôi là những mảnh trăng
Tan ào nưóc Hồ Tây sóng sánh
Cô vớt rác trong mùa đông lạnh
Trả lại cho hồ một mảnh trăng nghiêng

Hà Nội trong tôi là những mảnh đời riêng
Có những nỗi niềm không ai tỏ
Có cả nỗi niềm tôi trong đó
Ngày từng ngày cuộc sống vẫn đi qua.

Đoàn Minh Hằng

27.5.03

Không có nhận xét nào: